diên vỹ

nghiêu ngao ta hát




đời lắm lúc buồn như chiếc lá
loang lổ, tan hoang, bởi vì mùa
ta nhúng tim ta vào ngọn lửa
đốt nát tình ai xóa vết xưa

ta tưởng là ta đã khai sinh
sống lại trong đau để thành hình
hoá ra cơn gió vừa khơi nhẹ
ta lại cùng ta kiếp điêu linh

rượu uống ngàn cân hỏi có say
hay chén tình xưa lắm chua cay
người đến, người đi lòng không hận
chỉ tội vần thơ chịu đoạ đày

năm tháng vèo qua , năm tháng qua
ta mặc nhân sinh vốn nhạt nhoà
nghiêu ngao khúc hát thời xưa cũ
ngoảnh lại trần ai, ta với ta

sep. 14, 2012

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 23 tháng 12 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "nghiêu ngao ta hát"